Tô Mục Tuyết trái lại thì tướng mạo cùng khí chất khỏi phải bàn rồi, vừa nhìn đã biết là con cái xuất thân từ gia đình giàu có.
Cơ thể tràn đầy sức sống, da dẻ mềm mại một cách vô lý. Từ lần tiếp xúc ngày trước đã khiến cô ta không thể không đố kỵ.
Nhưng đó cũng chỉ là ngày trước thôi, tới giờ cũng đã khá lâu rồi, mắt không thấy thì tim không đau.
Nói gì thì nói, cả hai người đều là về làm dâu, cạnh tranh những cái này cũng chả có ý nghĩa gì.
Nhưng sau này cả hai người đều sống cùng một mái nhà, dù không muốn nhưng sẽ phải chạm mặt thường xuyên. Có sự so sánh sẽ có sự phân tranh cao thấp, nghĩ đến đã thấy khó chịu, giống như so sánh một con thiên nga và một con vịt vậy.
Không khó tưởng tượng lúc Triệu Nam Thiên chuyển về nhà cũ sống, chắc chắn cũng sẽ đưa theo Tô Mục Tuyết về nuông chiều, việc khó việc khổ chắc chắc sẽ không bắt cô phải làm.
Mà người ta cũng là cô cả, mấy việc đấy chắc cũng chả biết làm.
Cuối cùng thì ai làm? Rồi tất cả sẽ đổ lên đầu cô ta hết thôi.
Cho dù Triệu Nam Thiên đã có thể tự chi trả chi phí sinh hoạt riêng nhưng trong lòng cô ta vẫn thấy không thoải mái.
Ôi…Tô Mục Tuyết tới nhà họ Triệu này lập tức sẽ biến thành công chúa ngồi chỉ tay năm ngón thôi!
Giờ thì hay rồi, cô ta lại biến thành người hầu kẻ hạ cho Tô Mục Tuyết.
Ngay cả bữa cơm hôm nay, so với bữa tất niên ngày tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870929/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.