Triệu Nam Thiên cũng trở nên hoảng loạn hỏi một câu: “Gửi ở đâu?”
“Còn ở đâu được nữa? Thấy toà nhà đối diện kia không, là gửi vào trong đấy đấy.”
“Tô Phong sao?” Triệu Nam Thiên phỏng đoán, chắc không phải là gửi tới cho Tô Mục Tuyết đấy chứ?
Nếu tính từ lúc đó tới giờ thì Từ Hoa Dương cũng về được nửa tháng, như vậy thì rất có khả năng là anh ta.
Hơn nữa mỗi ngày một bó hoa ly thì cũng không phải là một số tiền ít, nhân viên công chức bình thường không thể chi trả nổi.
Huống hồ là hôm nay còn làm bó lớn như vậy.
Nhưng dù sao đây cũng chỉ là suy đoán của anh, cho dù là thật thì cũng không tiện nói, tặng hoa là hành động đơn phương của Từ Hoa Dương, anh cũng không thể vì chuyện này mà tới tìm Tô Mục Tuyết để chất vấn cô được.
Dù trong lòng anh có chút không thoải mái, thấy như mắc xương trong cổ họng.
Ông chủ thấy dáng vẻ kỳ lạ của anh bèn hỏi: “Sao vậy người anh em, cậu quan tâm cái này làm gì?”
Triệu Nam Thiên cười giải thích: “Không có gì, bạn gái tôi làm việc ở Tô Phong ý mà.”
Ông chủ kinh ngạc nói: “Mẹ nó, thật hay giả vậy? Người anh em, cậu lợi hại phết đấy. Cửa hàng hoa của tôi mở ở tầng dưới của Tô Phong nên ngày nào cũng được thấy các cô gái ra ra vào vào toà nhà đó, ai cũng xinh đẹp khỏi phải nói luôn!”
Vừa nói ông ta vừa vỗ vai Triệu Nam Thiên:” Được đấy được đấy.”
Lời ông ta nói không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870927/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.