Hai mắt Từ Hoa Dương đỏ bừng quát: “Lại đây!”
Anh ta không thể hiểu nổi những chuyện đã xảy ra?
Tại sao quan hệ giữa Tô Mục Tuyết và Triệu Nam Thiên không bị ảnh hưởng, ngược lại càng thêm bền chặt vậy?
Cô thư ký nhỏ giật mình, trong ấn tượng trước đây của cô ta, tổng giám đốc Từ luôn là người nhẹ nhàng tao nhã, đây là lần đầu tiên nhìn thấy anh ta như vậy.
Tuy trong lòng sợ hãi nhưng cô ta vẫn chậm rãi bước tới.
Từ Hoa Dương không có nơi nào trút giận, vươn tay cởi bộ đồ của cô thư ký nhỏ.
Cô thư ký nhỏ hoảng hốt: “Tổng giám đốc Từ, anh đừng…”
Từ Hoa Dương ngẩng đầu: “Cô còn muốn tiếp tục công việc này không hả?”
Cô thư ký nhỏ sững sờ tại chỗ, cô ta là trợ lý của tổng giám đốc một công ty nước ngoài tài chính hàng đầu, chưa nói đến quyền lợi và đãi ngộ.
Chỉ riêng kinh nghiệm làm công việc này đã là một điểm sáng trong sự nghiệp của cô ta.
Ngay khi cô ta do dự, Từ Hoa Dương đã mở xong cúc áo sơ mi trắng của cô ta…
Anh ta vùi đầu vào đó lẩm bẩm một hồi: “Mục Tuyết, sao em không cho tôi một cơ hội? Tại sao? Có gì mà tôi bằng với cái tên khốn kiếp chết tiệt kia!”
Thư ký nhỏ dần dần thích ứng với vai diễn, nắm tóc anh ta, nhẹ giọng đáp: “Hoa Dương, trong mắt em, anh là người tốt nhất!”
Từ Hoa Dương giống như phát điên, điên cuồng đòi hỏi.
Triệu Nam Thiên đi đã mấy năm, vùng Giang Bắc vẫn khá là quen thuộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870816/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.