Tình sâu nghĩa nặng giữa những người hàng xóm là điều mà từ trước đến nay cô chưa bao giờ cảm nhận được.
Lấy khu vực thành thị làm ví dụ, nhiều người sống cả đời trong một căn nhà mà thậm chí còn có thể không biết hàng xóm đối diện tên là gì.
Nếu thật sự gặp rắc rối cũng sẽ không có ai muốn giúp đỡ, nhưng lại theo nguyên tắc thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, xem náo nhiệt, nghe chuyện cười.
Nhưng ở đó thì khác, hôm đó có một tên lưu manh đã đến cửa hàng để gây rối.
Những người chú, người cô đứng lên đầu tiên khiến Tô Mục Tuyết cảm thấy thật dễ thương.
Nếu không thì hôm nay cô cũng sẽ không đồng ý với Triệu Nam Thiên, cùng anh trở về căn nhà cũ sống tạm một khoảng thời gian.
Từ Hoa Dương thấy Tô Mục Tuyết không trả lời, vội vàng hỏi: “Mục Tuyết, em sao vậy? Tôi đã nói gì sai sao?”
Tô Mục Tuyết không muốn nói thêm nữa: “Không sao, tôi biết anh là người tốt, đừng lo cho tôi, Triệu Nam Thiên sẽ không để tôi có chuyện gì đâu. Vậy thôi, tôi cúp máy trước.”
Từ Hoa Dương vội vàng nói: “Chờ một chút, chẳng lẽ là Triệu Nam Thiên chính là nguyên nhân mà em không thể sống cùng tôi?”
Không đợi Tô Mục Tuyết mở miệng, anh ta liền phẫn nộ: “Tên chết tiệt, chỉ vì một chút lòng tự trọng mà làm cho em khổ sở sao? Người như vậy, em nghĩ rằng có thể chăm sóc cho em sao?”
Tô Mục Tuyết đính chính: “Anh sai rồi, không phải Triệu Nam Thiên không cho tôi ở, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870815/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.