Không phục cũng chẳng có tác dụng gì, hiện tại Tôn mập nắm quyền, cũng chẳng cần phải có lý do chính đáng gì đó làm gì.
Tên tay sai tuyên bố thông báo được một trận diễu võ dương oai.
Kẻ đó nhìn chằm chằm Triệu Nam Thiên hỏi: “Nhìn cái gì mà nhìn, không phục à?”
Từ Minh nắm chặt tay tiến lên trước: “Ông đây nhìn anh thấy không thoải mái, chi bằng đánh nhau một trận đi?”
Tên tay sai nhếch miệng cười: “Xem anh trâu bò thế nào, cứ thử động vào tôi thử xem, ngày mai tôi sẽ cách chức anh.”
Từ Minh mắng một câu thô tục, đang muốn ra tay, kết quả lại bị Triệu Nam Thiên giữ chặt.
Tên tay sai càn rỡ vỗ vỗ bả vai Triệu Nam Thiên: “Được, coi như anh có mắt nhìn thức thời.”
Triệu Nam Thiên mạnh mẽ áp chế cảm xúc đột ngột trong lòng. Nếu là trước kia, kẻ này tám chín phần đã bị anh đập cho một trận.
Nhưng hiện tại anh chỉ hít sâu một hơi, sau đó liền khôi phục vẻ bình thường. Lập trường như anh không thể chấp nhận được việc xúc động hành sự như trước nữa.
Tên tay sai càng thêm đắc ý: “Đội trưởng Tôn nói qua vài ngày nữa sẽ đề bạt tôi làm chức phó. Biểu hiện tốt một chút, về sau công việc quản lý kho hàng nhàn hạ của tôi còn có thể giao cho anh phụ trách.”
Triệu Nam Thiên lôi ra một bao thuốc lá: “Vậy tình cảm tốt như thế, quay về nói với đội trưởng Tôn một tiếng, chuyện hôm qua đều là hiểu lầm thôi.”
Tên tay sai chắp lưng sau lưng nói: “Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870749/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.