Anh ta cầm ly rượu nói: “Dì Triệu, thật may là vừa rồi dì ở chỗ này. Bằng không, việc kinh doanh nhỏ này của cháu thật sự không thể làm tiếp được rồi!”
Sau khi kính rượu xong, anh ta ra hiệu cho em gái của mình.
Lý Khả Hân bưng ly rượu lên trước tiên chào hỏi: “Chị dâu, vừa rồi rất cảm ơn chị và anh Thiên. Em xin kính anh chị một ly!”
Tô Mục Tuyết mỉm cười, sở dĩ cô ta nói vậy có lẽ là vì sợ cô hiểu lầm.
Thật không nhìn ra, cô ta còn là một cô gái khá thông minh.
Thấy Triệu Nam Thiên vẫn còn ngây ngốc ở bên cạnh, cô trừng một cái: “Sao anh còn ngây ra đó?”
Triệu Nam Thiên giống như tiếp được thánh chỉ, ngoan ngoãn cầm ly rượu lên một hơi uống cạn.
Sau khi anh em nhà họ Lý rời đi, bữa cơm hôm nay cũng đã đến lúc kết thúc.
Trước khi đi, mẹ Triệu kéo lấy Tô Mục Tuyết trò chuyện một lúc rồi mới để cô rời đi.
Khi cô quay lại xe, Triệu Nam Thiên nhìn vào kính chiếu hậu hỏi: “Hai người nói chuyện gì vậy?”
Tô Mục Tuyết hừ một tiếng: “Dựa vào đâu em phải nói cho anh nghe?”
Triệu Nam Thiên cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà gây với cô nên cũng không hỏi nữa, không ngờ tâm trạng của Tô Mục Tuyết lại không tồi cả nửa đoạn đường đều ngâm nga hát.
Một lúc sau, cô mới nhỏ giọng nói: “Hôm nay cảm ơn anh!”
Triệu Nam Thiên có chút bối rối: “Cảm ơn anh?”
Tô Mục Tuyết có chút thương cảm nói: “Đã lâu rồi em không cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870735/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.