Anh cả nhận thấy có điều bất thường, ở bên cạnh kéo tay anh: “Nam Thiên, có chuyện gì vậy?”
Triệu Nam Thiên lắc đầu: “Không có gì.”
Cho đến tận khi tên đầu trọc bước ra khỏi quán, mây mù trong lòng anh vẫn chưa tan.
Ánh mắt của tên đầu trọc mang theo hàm ý uy hiếp, không chỉ là uy hiếp anh, mà còn uy hiếp cả gia đình anh.
Gia đình là điểm mấu chốt của Triệu Nam Thiên, bất kể đối phương là ai nếu như dám chạm vào, anh cũng không biết bản thân sẽ làm ra hành vi điên cuồng gì.
Đúng lúc đó, một chiếc xe ô tô chạy tới trước cửa tiệm, là một chiếc xe thương vụ hiệu Mercedes màu đen.
Đám lưu manh lần lượt đi vào trong xe. Cùng với chiếc đèn màu đỏ ở đuôi xe dần biến mất, Triệu Nam Thiên có thể nhìn thấy dòng chữ “Điền sản Đông Thần” ở trên thân xe.
Điều này càng khẳng định thêm suy đoán trong lòng anh rằng những lưu manh này đột nhiên xuất hiện trên phố Đông Phong, có lẽ có liên quan đến việc phá dỡ.
Tô Mục Tuyết cau mày: “Người Đông Thần?”
Triệu Nam Thiên nhìn cô: “Sao vậy, em đã nghe nói qua?”
“Là một doanh nghiệp khai phá bản địa. Quy mô cũng không nhỏ. Nghe nói rất có thủ đoạn. Những năm gần đây, các công trình lớn nhỏ ở Đông Châu có hơn một nửa đều do họ đảm nhận!”
“Doanh nghiệp khai phá bản địa?”
Trong những năm này Triệu Nam Thiên nhập ngũ ở bên ngoài, địa sản lớn như Hoa Khắc anh còn nghe nhiều nên biết, còn những doanh nghiệp khá có tiếng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870734/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.