Triệu Nam Thiên sửng sốt một lát, không biết lần này Tô Mục Tuyết đưa ra dụng ý gì, lẽ nào cô đã chấp nhận thân phận của anh trong ngôi nhà này rồi sao?
Không kịp nghĩ ngợi nhiều như vậy, tần suất của tiếng gõ cửa kia khiến anh đoán được ra ngay người tới là ai.
Quả nhiên, cửa phòng mở ra hé lộ sườn khuôn mặt tinh tế của dì Đào, ánh mắt nhìn anh vẫn đầy vẻ chán ghét như mọi khi.
Triệu Nam Thiên hoàn toàn coi như không thấy, lễ phép chào hỏi: “Dì Đào.”
Dì Đào căn bản không tiếp lời, đi thẳng qua người anh, chỉ coi anh như không khí.
Triệu Nam Thiên đã quen với điệu bộ cao ngạo lạnh lùng này của bà ta, không đợi đóng cửa, phía sau lại có một bóng dáng nhanh chóng đuổi theo.
Anh hơi nhướng mày, lúc này mới phát hiện đằng sau dì Đào vậy mà lại có một người đàn ông đi theo.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy anh ta mặc một bộ vest trắng, trước ngực lộ ra một chiếc khăn hồng nhạt trên túi áo, đeo cặp kính gọng màu bạc, tóc rẽ ngôi lệch, mặt trắng như ngọc.
Ngay cả Triệu Nam Thiên cũng không thể không thừa nhận, tên này rất đẹp trai, hơn nữa vẻ ngoài cũng rất có khí chất, đặc biệt là từng động tác giơ tay nhấc chân đều khiến cho người ta cảm thấy một loại hơi thở quý tộc sánh ngang với hoàng gia Anh.
Anh có thể khẳng định, đối phương đã sống ở nước ngoài một khoảng thời gian khá dài.
Nghĩ tới điểm này, Triệu Nam Thiên cũng đoán được sơ sơ thân phận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870564/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.