Hai người Từ Minh và Tiểu Ngũ đồng thời lấy điện thoại ra, chỉ liếc mắt nhìn một cái liền lập tức ngẩng đầu lên, sắc mặt cổ quái.
Thấy bọn họ nhìn chằm chằm mình, Triệu Nam Thiên nghi hoặc hỏi: “Hai người nhìn tôi như vậy làm gì?”
Hai người đưa điện thoại trong tay tới trước mặt Triệu Nam Thiên, chỉ thấy trên đó xuất hiện hai tin nhắn, nội dung giống nhau, chỉ có một câu: “Anh nhớ em.”
Triệu Nam Thiên nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”
Hai người trăm miệng một lời trả lời anh: “Anh gửi đó.”
Triệu Nam Thiên há hốc mồm: “Tôi gửi tin nhắn? Làm sao có thể.”
Tiểu Ngũ lập tức lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Nguy rồi, anh Thiên, mau lấy điện thoại di động của anh ra cho em xem một chút đi!”
Triệu Nam Thiên không hiểu liền đưa tay lấy điện thoại đưa cho cậu ta.
Tiểu Ngũ giải thích: “Anh Thiên, di động của anh bị nhiễm virus rồi.”
“Việc đó xảy ra khi nào?”
“Vừa lúc nãy thôi.”
Triệu Nam Thiên hồi tưởng lại trong đầu, tức giận vỗ đùi, vừa rồi Đường Bảo Khiết gửi mấy tin nhắn đe dọa, yêu cầu anh ta một mình giải quyết mọi việc.
Anh nhất thời thấy nhàm chán mới đáp lại một câu “Cút đi” nhưng không ngờ anh đã mắc bẫy của cô ta.
Tiểu Ngũ bất đắc dĩ giải thích: “Anh Thiên, tin nhắn vừa rồi được gửi theo nhóm, em mới chỉ chặn được một nửa trong số đó thôi.”
Đầu của Triệu Nam Thiên như muốn nổ tung, cả người tê liệt.
Đường Bảo Khiết xấu xa kia, chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi, đá ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870487/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.