Sau khi Bạch Thảo Phương rời đi, Đường Bảo Khiết ngồi trước máy tính, phía trước chính là tư liệu Bạch Thảo Phương vừa tra ra.
Cô ta đọc kĩ xong, khóe miệng nở nụ cười lạnh y như ác quỷ.
“Triệu Nam Thiên, anh đợi đấy cho tôi, xem tôi thu phục anh thế nào!”
Trên đường quay về, Tiểu Ngũ vẫn còn lo lắng: “Anh Thiên, thân phận bên ngoài đó liệu có phiền phức lắm không?”
Triệu Nam Thiên giải thích: “Không, thân phận văn phòng thôi mà, chuyện bình thường tôi nghĩ bọn họ cũng sẽ không tìm anh đâu, họ cần đến sự giúp đỡ của anh cũng giống như ra ngoài thuê một nhân viên khác vậy, tiền lao họ trả anh cứ cầm lấy thôi.”
Tiểu Ngũ bội phục: “Anh Thiên, sao anh biết nhiều như vậy?”
Triệu Nam Thiên nói úp mở: “Trước đó tôi cũng từng làm vấn đề thân phận này một khoảng thời gian, mặc dù nội dung công việc không giống nhưng tính chất vẫn na ná nhau.”
Tiểu Ngũ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy em yên tâm rồi.”
Triệu Nam Thiên vỗ bả vai anh ta: ‘nếu như tổ trưởng Bạch đồng ý thì anh có thể bắt lấy cơ hội lần này mà biểu hiện cho tốt, có một thân phận trong vụ án lần này rất có lợi cho sự phát triển trong tương lai của anh đấy!”
Tiểu Ngũ rõ ràng hơi mơ hồ: “Phát triển trong tương lai?”
Trước khi quen biết Triệu Nam Thiên, anh ta đã mất đi hy vọng với tương lai rồi, trước mắt chỉ muốn làm một bảo vệ bình thường ổn định sống qua ngày mà thôi.
Hôm nay, nghe thấy Triệu Nam Thiên nói điều này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870486/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.