Triệu Nam Thiên cũng là một người thấu tình đạt lý, vào lúc đối phương đang nói chuyện, còn đang len lén đánh giá sắc mặt của mình, là anh biết việc này không phải là không thể xử lý, mà chỉ là chưa tìm ra đúng cách mà thôi!
“Không được, chuyện này cậu bắt buộc phải nghĩ cách cho tôi! Với mặt mũi của bộ trưởng Uông, cho dù tôi có không lật đổ được đội trưởng Tôn, nhưng cũng không khó để khiến cho tổ trưởng Hàn anh mất đi miếng cơm này đâu đúng không?”
Hàn tổ trưởng vội vàng cười làm lành, “Triệu ca, anh đừng nói giỡn mà, em cũng không nói không giúp anh, nhưng biện pháp còn phải từ từ nghĩ mới ra được chứ!” Suy nghĩ kỹ một hồi, tổ trưởng Hàn bỗng nhiên thần bí hề hề nói, “Nghĩ ra rồi, em thế mà thật sự nghĩ ra được một cách rồi!”
Mục tiêu cụ thể chưa xuất hiện sẽ chưa vội vã hành động, Triệu Nam Thiên kiên nhẫn chờ câu sau của anh.
Tổ trưởng Hàn hoàn toàn phục, cũng không dám tiếp tục thừa nước đục thả câu nữa, “Là như thế này, việc này cũng không nhất định nhất định phải tìm đến khoa trưởng Khương,khoa trưởng Uông mới là chủ quản lãnh đạo mà!”
Triệu Nam Thiên không tiếp lời, cái kia khoa trưởng Uông hẳn là chị dâu của Tôn mập, về phần vị khoa trưởng Uông này lại là chuyện gì? Hàn tổ trưởng hạ giọng nói, “Là như thế này, khoa trưởng Uông là phó phòng tổ chức cán bộ, gần nhất trong công ty đều đang đồn đại âm thầm nói, nói là khoa trưởng Uông muốn đề chính, chủ quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870400/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.