Tiểu Ngũ gãi gãi đầu: “Có thể thì cũng có thể, nhưng mà nếu vậy thì phải xâm nhập vào server, sẽ bị cảnh sát an ninh mạng theo dõi.”
Từ Minh cảm thấy rất ngưỡng mộ, không phải là cậu ấy làm không được, mà là không thể làm như vậy.
Triệu Nam Thiên lên tiếng: “Đừng nghe cậu ta, Tiểu Ngũ, cậu có thể kết nối máy tính này với cục an ninh được không?”
Tiểu Ngũ hỏi: “Anh Thiên, ý anh là kết nối cái gì?”
Triệu Nam Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Giám sát mạng là được rồi, có gây phiền toái gì không?”
Tiểu Ngũ xua tay: “Không sao, đây là mạng nội bộ, cảnh sát an ninh mạng không kiểm tra được!”
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tiếng “lạch cạch” trên bàn phím, và hàng loạt hình ảnh giám sát xuất hiện trên màn hình máy tính.
Triệu Nam Thiên sững sờ, anh thật sự tìm được bảo bối rồi, chỉ trong vòng nửa phút, tên nhóc này đã phá hệ thống an ninh của khu Đế Uyển, đưa cả tầm nhìn của phòng giám sát của Cục An ninh vào mắt anh!
Có cậu ta trong tay, giống với việc anh có một con mắt thần trong tay vậy, đến lúc đó anh còn lo lắng không nắm bắt được Tôn Mập sao?
Nghĩ ngợi một lát, Triệu Nam Thiên lại hỏi: “Tôn Mập biết cậu làm cái này ở đây không?”
Tiểu Ngũ lắc đầu: “Anh ta không biết đâu, các công ty bình thường không thể tìm thấy hồ sơ của tôi.”
Triệu Nam Thiên cũng nghĩ tới, nếu mọi người cũng có thể nhìn thấy được cảnh này, có thể quan sát hết mọi thứ, không chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870389/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.