Nhưng mà anh vẫn cứ có chút tò mò: “Vậy tại sao đột nhiên cậu lại phản bội lại họ?”
Thằng bé đeo kính vò đầu: “Ngày đó chúng tôi chủ động ôm vụ án đó vào người, anh còn có lòng tốt nhắc nhở chúng tôi, tôi cảm thấy anh là người tốt, lúc ấy tôi cũng đã không muốn chen chân vào vụ này rồi, nhưng sau lại……”
Triệu Nam Thiên vỗ vỗ vai của cậu ta: “Được rồi, quên những chuyện trước đây đi, sau này mọi người sẽ là anh em tốt của nhau, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!”
Sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại hỏi: “Hình như hôm đó cậu gửi tin nhắn dặn tôi phải cẩn thận phải không?” Thằng bé đeo kính há hốc miệng, cái cằm của cậu sắp rơi xuống đất: “Triệu Nam Thiên, anh còn biết chuyện này sao?”
Triệu Nam Thiên bất lực, thằng bé đeo kính nhìn rất thông minh, nhưng kinh nghiệm sống quá kém, chỉ cần lừa cậu ta một tí, cái gì cũng có thể nói ra.
“Nói cho tôi biết, cậu làm như thế nào vậy, làm sao mà tôi lại không nhìn thấy được số điện thoại của cậu.”
Thằng bé đeo kính cười tự đắc, chậm rãi giải thích.
Đột nhiên, Triệu Nam Thiên nhận ra cậu ấy đang học máy tính, hơn nữa còn là hacker chuyên nghiệp, đúng là một cao thủ.
Từ Minh cũng đi tới: “Thật vậy sao, có vài cái máy tính trong đó, cậu có thể sửa được không?”
“Được thôi, cậu đợi tôi một chút đi Từ Minh!”
Trong góc nhà kho có một vài thùng máy đổ nát, Triệu Nam Thiên kiểm tra hồ sơ kho thì đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870388/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.