Tuy anh uống rượu nhưng ý thức vẫn còn tỉnh táo.
Nếu như việc này đơn giản như vậy, Vương Như Nguyệt tìm anh làm gì, cô ta chỉ cần dùng tiền, còn lo lắng không tìm thấy tay sai?
Hơn nữa, anh cảm thấy người đàn ông kia nhìn có chút quen, giống như đã từng trông thấy ở đâu, nhưng có nhiều chuyện dày đặc trong đầu, anh hoàn toàn không nhớ ra.
Thời gian dần trôi qua, Triệu Nam Thiên hiểu rõ một điều, Vương Như Nguyệt mượn cớ uống quá chén, sau đó phát huy thủ đoạn quyến rũ người, tám, chín phần là vì chuyện này.
Anh càng không muốn tiếp tục mà từ từ hỏi han: “Tổng giám đốc Vương, tôi cảm thấy chuyện này vẫn nên từ từ nói, chém giết không giải quyết được vấn đề.”
Thấy Triệu Nam Thiên nhìn thấu thủ đoạn của mình, Vương Như Nguyệt cũng lười diễn kịch: “Đàn ông quả nhiên đều không đáng tin, cút cho tôi, về sau đừng để tôi nhìn thấy cậu!”
Nói xong, cô ta quay đầu xuống xe, nặng nề ngã lên cửa xe.
Triệu Nam Thiên thấy cô ta một bước liêu xiêu đên ba lần, không tránh khỏi cảm thấy buồn cười, thế này còn nói không uống say?
Mặc dù bước chân của Vương Như Nguyệt không có trật tự nhưng cô ta lại đi cực nhanh, đối mặt với hai người không kịp phản ứng, cô ta một phát tát thẳng vào mặt.
Trong miệng cũng chửi bậy theo: “Con đĩ, ngủ với đàn ông mà vào đến trong nhà của tao à!”
Tiếng bạt tai vang vẳng giống như tiếng kèn chiến đấu.
Người phụ nữ bị đánh sững sờ, sau đó tiếng khóc vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870329/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.