Người phụ nữ tận dụng mọi cơ hội để hắt nước bẩn nói: “Chị Uông, chị nhìn thấy rồi đó, sao người nhà bệnh nhân lại thế này được? Rõ ràng là một tên côn đồ, anh ta coi phòng bệnh là nhà của mình rồi!”
Y tá trưởng sầm mặt lại: “Đây là bệnh viện của Đông Châu, nếu như các người muốn ở lại bệnh viện để chữa trị, thì tốt nhất phải tuân theo quy định của bệnh viện chúng tôi, không phải chúng tôi chưa từng thấy người gây chuyện, tốt nhất các người đừng nên gây chuyện ở đây!”
Triệu Nam Thiên không muốn gây chuyện, dù sao thì mẹ cũng cần nghỉ ngơi, nhưng anh không thể nuốt không trôi cơn giận này, khi anh do dự, bên ngoài có một y tá vội vàng đi vào.
Y tá trưởng ra lệnh: “Tôi đi xử lý chút chuyện, cho các người một chút thời gian để suy nghĩ, nếu như không làm theo sắp xếp của bệnh viện chúng tôi, thì lát nữa tôi sẽ gọi bảo vệ đến!”
Chờ đoàn y tá trưởng đi, người phụ nữ hả hê nói, “Đấu với tôi? Không sợ nói cho các người biết, phòng bệnh này các người không muốn nhường thì cũng phải nhường!”
Chị dâu thấy thế lại muốn cãi nhau, nhưng bị anh cả kéo lại.
Triệu Nam Thiên cũng không thèm để ý đến loại phụ nữ đanh đá này, tự nhiên lại kéo đẳng cấp của mình thấp xuống, anh cầm điện thoại ra hành lang.
“Tiểu Thiên, tìm tôi có chuyện gì sao?” Viện trưởng Hoàng ở đầu bên kia điện thoại hỏi.
“Bác Hoàng, có chuyện muốn làm phiền bác, cháu muốn đổi cho mẹ một gian phòng yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870314/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.