Ông lão như đoán được chuyện gì mà cứ đưa mắt nhìn chằm chằm về phía Triệu Nam Thiên rồi nói: “Nhóc con, tôi đúng là nhìn không ra, dã tâm của cậu cũng không hề nhỏ đâu.”
Triệu Nam Thiên thành thật hỏi: “Ông lão, ông có thể giúp tôi không?”
Ông lão nói một câu có vẻ bí hiểm: “Đúng là tôi có thể giúp, nhưng còn phải xem cậu muốn điều tra đến bước nào.”
Triệu Nam Thiên tiếp tục hỏi: “Ông có thể giúp tôi đến bước nào?”
Ông lão phá vỡ: “Tôi có thể lên đến trụ sở chính, xuống công ty xây dựng và bộ phận dự án của giai đoạn 3, thậm chí còn điều tra được cả nhà thầu và bộ phận an ninh các cậu. Dù là một nơi cũng không thể bỏ qua được. Mà cậu cảm thấy mình có thể can thiệp vào một chuyện rắc rối như vậy sao?”
Triệu Nam Thiên chợt cảm thấy có chút sửng sốt. Mặc dù trong lòng anh cũng đã đoán trước từ lâu, nhưng khi chính anh nghe qua lại lại là một chuyện khác.
Hỏi sao Tôn mập mạp lại có thể cầu gì được nấy như vậy. Gã ta vừa có thể sai khiến người khác lại vừa có thể mượn được xe sang, hóa ra là vì chuyện tình cảm với một nhân vật lớn ở tổng công ty. Nếu anh thực sự phơi bày chuyện này ra, thì anh cũng không biết bản thân mình đã đụng vào lợi ích của bao nhiêu người?
Mà chưa nhắc đến việc anh có thể phơi bày chuyện này ra được không, cho dù anh có gặp may mà làm được việc đó thì sau này anh cũng sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870283/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.