Triệu Nam Thiên lấn người mà lên, một đấm nện lên cổ họng gã ta, đồng thời tay phải kéo thật mạnh về phía sau, toàn bộ động tác lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, không có chút đình trệ nào!
Một tiếng ầm vang thật mạnh!
Tên tay chân bị Triệu Nam Thiên dùng đòn ném qua vai mà ném ra ngoài, đập vỡ một cửa sổ cách đó không xa.
Cú ném qua vai này không chỉ hoa lệ còn mang theo lực mười phần!
Tên tay chân đi theo phía sau còn đang ngây người Triệu Nam Thiên đã chợt phát lực, một đấm bay thẳng vào mặt gã ta, chỉ nháy mắt đã phế bỏ gã ta!
Đám người đứng ngoài xem lặng ngắt như tờ. Từng gặp người giỏi đánh đấm nhưng chưa từng gặp người nào giỏi đánh như vậy. Nếu không phải không cùng lập trường, sợ rằng ở đây đã có người trầm trồ khen ngợi!
Tô Mục Tuyết cũng không nghĩ tới quyết đấu giữa những người đàn ông lại thuần túy như thế, cô nhìn mà nhiệt huyết sôi trào.
Không ngờ lại bắt đầu sinh ra cảm giác khác với bảo vệ nhỏ này.
Mấy tên tay chân còn lại liếc nhau, trong mắt tràn đầy khiếp sợ và bàng hoàng.
“Tao nói rồi, cút ngay!”
Triệu Nam Thiên nhìn chằm chằm một tên tay chân đang có ý đồ muốn xông lên ở cửa, trong nháy mắt bóng lưng không cao lớn lắm trở nên hung hăng.
Ngụy Bắc Minh đã sớm núp ở chỗ nào không rõ, một đám tay chân như rắn mất đầu tự động nhường ra một con đường.
Triệu Nam Thiên đi nhanh về phía trước, Tô Mục Tuyết nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870186/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.