Vì để các tuyển thủ nghỉ ngơi sau thời gian thi đấu, trận chung kết diễn ra cách vòng bán kết hơn nửa tháng.
Sau thời gian dài chờ đợi, cuối cùng ngày này cũng tới.
Lạc Phương Nghi nhiều ngày liền vẫn không liên lạc được với Bùi Yên, cô tìm kiếm tất cả những nơi có thể nhìn thấy đều hoàn toàn vô vọng.
Cô gọi cho Bùi Liên không được.
Cao Thiên Anh ấp a ấp úng ứng phó cho qua.
Không còn cách nào khác, cách đây một tuần cô nhờ Trịnh Đinh Ba giúp mình điều tra.
Một tiếng trước trận đấu, Lạc Phương Nghi cuối cùng cũng nhận được tin tức từ đối phương.
Càng không nghĩ tới ông ấy gửi cho cô một loạt hình ảnh tang lễ.
Trái tim Lạc Phương Nghi như bị treo lên, một dự cảm bất an đột ngột xông tới.
Trên ảnh cô thấy Bùi Liên và Liên Châu mặc đồ tang đeo dải băng trắng muốt.
Tuyến lệ của Lạc Phương Nghi như bị kích thích, ào ạt tuôn xuống, làm mờ đôi mắt cô.
Lạc Phương Nghi cố gắng chà lau thật mạnh, để bản thân có thể xem rõ.
Cô phóng to bức ảnh Bùi Liên đang cầm di ảnh đi trước.
Đôi mày kiếm sắc nét, mắt đào hoa khẽ nhếch, đôi môi mỏng khép chặt hoàn toàn trùng khớp với hình ảnh người đàn ông cô ngày đêm tìm kiếm.
Cạch!
Di động rơi xuống trước mắt cô.
Mỗi một giác quan trên cơ thể Lạc Phương Nghi gần như tê liệt.
Cô cũng chẳng biết mình bước ra khỏi phòng thay đồ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3354151/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.