Trong lúc đang ở sảnh đợi Lạc Phương Nghi, Cao Thiên Anh tình cờ chạm mặt Dương Niên.
Vì phép lịch sự, anh lên tiếng chào hỏi trước: “Huấn luyện viên Dương định đi đâu sao?”
Dương Niên nhìn trước sau như đang tìm kiếm gì đó: “Ừm, tôi định ra ngoài xem có gì ăn không. Cô bạn hay đi cùng cậu đâu rồi?”
Cao Thiên Anh không nghĩ nhiều, thành thật trả lời: “Em đang đợi cậu ấy đây. Vậy thầy ăn tối ngon miệng nhé.”
Đối phương dường như không nghe ra ý định đuổi người của anh, thái độ nhiệt tình khác hẳn một trời một vực so với sáng nay: “Các em cũng định đi ăn sao? Hay chúng ta đi chung, dù sao một mình tôi cũng buồn chán.”
Cao Thiên Anh chưa kịp nói gì, từ đằng xa đã nghe thấy tiếng nữ sinh.
“Huấn luyện viên Dương? Thầy cũng định tới hội chợ sao?”
Liu Na cùng Lâm Hiểu bước vội vã về phía anh.
Dương Niên khá bất ngờ: “Có hội chợ sao? Tin tức của các em nhạy thật đấy! Tôi còn không biết có chuyện thú vị như vậy.”
Lúc Lạc Phương Nghi bước xuống, nhìn nhóm người bên dưới cô thật muốn quay đầu trở về lại phòng gọi đồ ăn.
Lâm Hiểu không biết ăn trúng thứ gì thái độ hòa nhã khác hẳn thường ngày: “Phương Nghi! Chúng tôi đang đợi cậu đấy. Qua giờ cao điểm hội chợ không còn náo nhiệt đâu.”
Cô nháy mắt với Cao Thiên Anh, thấy đối phương lắc đầu chỉ biết nhận mệnh đi cùng họ.
Lúc đi ngang qua Dương Niên, cô khách sáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3315902/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.