Nam ngồi trong bar ủ rũ, thà bắt anh làm như Nga và Linh còn hơn bắt anh đoạn tuyệt vs vk iêu quý của anh hai ngày, hỏi làm sao anh sống được đây. Băng thực sự quá ác mà, hiu hiu anh nhớ vk của anh quá đi. Duy từ đâu “ bay “ ra hỏi:
_ Ông tướng! Sao hôm nay nhìn chán đời thế vậy hả?
Nam gạt tay Duy ra rồi đáp:
_ Nhớ vk!
Duy bật cười rồi nói:
_ Không phải vợ cậu ở nhà àh! Sao mà nhớ???
Nam buồn rầu đáp:
_ Cậu nhớ hôm Băng đi bar không? Hôm đó là tụi tui lừa nó đi đó. Bây giờ nó phạt tui cắt đứt liên lạc hoàn toàn với vk tui! Tui nhớ vk!
Duy nói:
_ Hahahahâhahah! Cho chừa nhá bấy bề, kinh nhiệm xương máu ngàn năm không bao giờ quên được rồi!
Nam uống ngụm rượu rồi nói:
_ Chừa rồi!
(T/g: Anh ý đang khóc thầm ák , công nhận chị Băng cũng ác thật! Ai lại bắt vợ chồng người ta chia lìa đến thế chứ lị -_-
Băng nhi: Ai ác hả T/g ???
T/g : ahiihihihi !!!!! Em có nói gì đâu chị nghe lầm ùi đó Băng tỷ !! @ )
Lại nói đến Linh ...
Cô ngồi cọ bể bơi, thiệt tình. Cô có phải osin đâu chứ. Đúng là dại một lần thì chừa cả đời mà! Lần sau chắc chả bao giờ dám lừa nó một lần nào nữa cả. ( Chị cứ lừa nếu như chị muốn bị phạt T_T ) Linh khóc không ra nước mắt, vừa mệt lại vừa nhớ chồng huhu. Còn mấy chục cái nhà vệ sinh chưa cọ biết làm sao bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-thu-ky/261741/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.