Không kiềm chế được nữa rồi, Vũ Hạo quyết định: "thịt"!
Anh hôn lần xuống cổ cô, rồi xuống đến ngực cô, tay cũng không yên mà sờ mó lung tung.
"Dừng lại..."
"Ngoan đi, tôi hứa sẽ nhẹ nhàng ~"
Lâm Nhĩ Tích: "..."
"Tình tính tinh" - Tiếng chuông điện thoại reo lên làm cả hai giật mình bật dậy, hứng cảm lúc nãy của Vũ Hạo cũng tuột dốc không phanh.
Lâm Nhĩ Tích đổ mồ hôi, cười trừ cầm điện thoại lên: "Xin lỗi nha ~"
"A lô, em nghe!"
Đầu dây lên kia vang lên giọng Lâm Kỳ Tích: "Muốn đi làm đạo chích không?"
"Em là sát thủ mà"
"Lâu lâu đổi gió một chút. Lần trước anh đi trộm đồ thật sự rất vui"
Lâm Nhĩ Tích cười tươi: "Uhm...thôi cũng được, em cũng muốn thử một lần"
"Nhiệm vụ lần này thú vị lắm đó. Ngày mai em về đi, chúng ta sẽ bàn cụ thể"
"OK" - Lâm Nhĩ Tích vui vẻ cúp máy, nhìn sang người đàn ông mặt tối sầm bên cạnh. Thật sự là thấy rất có lỗi với anh.
Đột nhiên Vũ Hạo như gạt chuyện ban nãy đi, anh vịn chặt vai cô, ánh mắt kiên định: "Đi giết người rất nguy hiểm, làm trộm cắp cũng không an toàn, em không được đi nữa. Ngày mai tôi sẽ nói với ba vợ..."
Lâm Nhĩ Tích vịn tay anh, khẽ lắc đầu: "Không được. Mỗi lần làm xong một nhiệm vụ, tức là càng đẩy Hoắc Bang thêm một bước ra khỏi giới Hắc Đạo"
Vũ Hạo cau mày, muốn ngăn cản cô nhưng không được. Anh không thể từ chối bất kì yêu cầu nào của cô.
"Được, nhưng phải có tôi đi cùng em!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sieu-sat-thu/1479421/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.