Cả ngày hôm nay,Tịch Nguyên mệt rã người nên đẫ ngủ mất. Khuôn mặt nhỏ xinh xắn mang theo chút căng thẳng mặc dù đã ngủ rồi nhưng lông mày cô vẫn nhăn chặc.
Hạ Phong biết cô gái trước mặt anh này cả ngày hôm nay đã phải kìm nén rất nhiều,anh biết cô buồn chỉ là cô không thể hiện ra ngoài.
Cô vẫn như vậy vẫn đội cái vỏ bọc mạnh mẽ nặng nề ấy như lần đầu gặp anh.
Vậy nghĩa là, anh không đáng để cô tin tưởng sao?
Hạ Phong chỉnh điều hoà cao lên, vì không muốn đánh thức cô nên anh dừng xe ngoài cửa Hạ gia, ngồi trong xe im lặng nhìn cô gái đang say giấc.
Bầu không khí tĩnh lặng đột nhiên điện thoại của Tịch Nguyên sáng lên, trên màn hình chỉ hiện mỗi chữ W.
Hạ Phong do dự không biết có nên nghe hay không. Anh chỉ lẳng lặng nhìn nó sáng lên rồi tối lại sau đó lại sáng lên một lần nữa.
Lúc này ngón tay thon dài mang theo chút lưỡng lữ cuối cùng cũng ấn nghe.
Đầu bên kia vang lên giọng của người đàn ông: “ Honey ~ Giỏi thật nha!”
Hạ Phong vẫn im lặng không lên tiếng, giọng nói ma mị bên kia liền nói tiếp:
“ Chậc….cậu đừng tuỳ tiện động vào bảo bối vủa tôi đấy nhé!” Sau đó dập điện thoại.
Người đàn ông kia chình là tên lúc truicws gặp ở bệnh viện. Hắn ta trông có vẻ rất yêu thích Tịch Nguyên.
Anh nhanh chóng coá nhật kí cuộc gọi rồi để nó về chỗ cũ.
Hạ Phong lấy chăn đắp cho cô, sau đó dùng ngón tay thô to nhẹ nhàng vuốt tóc cô,đôi mắt, gò má, không nhịn được đành khẽ hôn lên đôi môi mỏng kia một cái.
Tịch Nguyên như cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh, cô khẽ nhíu mày,ôm lấy cánh tay anh,chép miệng một cái rồi lại chìm vào giấc ngủ say.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]