Tịch Nguyên đang suy nghĩ xem Ngụy Thanh Trạch dùng cách gì để đuổi được lão Thanh đi thì cô nghe tiếng gõ cửa, Tịch Nguyên chạy lon ton ra ngoài mở cửa , cô thấy Hạ Phong đang bưng một chén canh. Hạ Phong bước vào trong, đặt chén canh trên bàn , anh vẫn im lặng, chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì Tịch Nguyên bỗng lên tiếng :
'' Này, Hạ Phong dạo gần đây anh có đắc tội với bang phái nào không ? ''
Mắt Hạ Phong thoáng qua một tia sáng nhưng nhanh chóng trở lại bình thường : '' Em lo lắng cho tôi sao ? ''
Khóe miệng Tịch Nguyên giật giật : '' Anh không thể nói trọng điểm sao? ''
Sao lúc nào tôi hỏi, anh đều tả lời không đúng trọng tâm vậy chứ. Có cái đầu thông minh để làm gì vậy không biết.
Hạ Phong bê chén canh ra trước mặt cô rồi nói :
'' Không. Uống cái này sẽ đỡ đau bụng. ''
Tịch Nguyên ngoan ngoãn đỡ lấy bát canh, uống một hơi hết sạch. Hạ Phong cũng chưa đi vội , anh mở miệng nói : '' Có một tin buồn và tin vui em thích nghe cái nào trước ? ''
'' Hừm....buồn, vui gì thì cũng phải nghe...nhưng mà cái gì vui vẻ thì mình ưu tiên.'' Cô sờ sờ căm, đôi mắt rực nhìn anh.
Khóe miệng Hạ Phong cong nhẹ lên : '' Ngày mai, đưa em đi trút giận. Tìm được người nhốt em rồi!''
Hạ Phong dừng một chút sau đó nói tiếp:'' Còn tin buồn là dự án Khoa Lãm đã được bàn giao cho Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759750/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.