Sáng hôm sau, ánh mặt trời le lói vào khung cửa , chiếu rọi lên hai gương mặt hoàn hảo đang tựa vào ngủ đến ngon ngọt.
Hạ Phong từ từ mở mắt liền thấy Tịch Nguyên hai má đỏ ửng bên cạnh. Anh nhẹ nhàng nhất đứng dậy để không làm cô thức nhưng vừa gỡ tay cô đang níu áo của mình ra thì ' bốp ' Tịch Nguyên đánh lên mặt anh một cái in cả 5 ngón tay. Đánh người xong cô còn lầu bầu :
'' Cái gối ôm này không ngoan gì cả ! ''
Hạ Phong đầu đầy vạch đen, anh không kìm được mà cúi người xuống hôn cô. Anh đặt môi mình lên hai phiến môi mềm mại, từ từ tiến vào, cố làm nụ hôn này thêm triền miên, ngọt ngào hạnh phúc giống y như những gì anh tưởng tượng.
Anh chưa từng yêu bất cứ người nào, cũng không cảm thấy tình yêu có ý nghĩa gì. Đối với anh mà nói, tình yêu có lẽ chính là thứ vô dụng nhất trên đời này, cho nên có yêu hay không thì có gì khác nhau?
'' Ưm...cái đó...!''
Mùi máu tanh tràn ngập, bên tai đột nhiên truyền tới thanh âm yếu ớt của cô.
Sống lưng Hạ Phong cứng đờ, cả người giống như bị một chậu nước lạnh dội từ đầu tới chân.
Hạ Phong vẫn còn đang sững sờ thì bị Tịch Nguyên cho thêm một cái tát nữa.
Tịch Nguyên hoảng hốt : '' Lưu...manh ! Sao...sao anh lại vào phòng của tôi ? ''
Vừa mới sáng, Hạ Phong đã ăn liền 2 cái tát, anh không những không tức giận mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759741/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.