Đầu dây bên kia tiếp tục nói: '' Tiểu thư, cô mau đến bệnh viện AMG nhanh. ''
Nói xong liền dập máy, Tịch Nguyên đứng ngơ ngác như trời trồng. Cô vẫn chưa tiêu hóa được thông tin.
Lúc nãy, cô ra khỏi nhà không phải vẫn bình thường sao?
Cô chỉ mới đi hơn một tiếng, anh trai của cô đã chuyển sang tình trạng nguy kịch.
Từ đây đến bệnh viện phải mất một tiếng,Tịch Nguyên loay hoay mãi bỗng mắt cô sáng lên, cô nhanh chóng tiến gần lại đám người gần đó.
Tịch Nguyên đạp tên ngoại quốc xuống đất cướp lấy moto của hắn phóng đi như vũ bão.
Bốn người ngoại quốc trong đám đó cũng lần lượt đuổi theo.
Tịch Nguyên chạy hết tốc lực nhưng cũng không thể nào cắt đuôi được. Mãi một lúc sau đến một đoạn rẽ, cả xe và người đều nghiêng sát đất, sau đó cô lách trong đám đông đầy người rồi vụt đi mất.
Thay vì mất một tiếng để đến bệnh viện thì Tịch Nguyên chỉ mất mười phút. Cũng may là chiếc xe cô cướp được cũng ổn áp hẳn là những người ngoại quốc đó cũng là một tay đua.
Tịch Nguyên vội vàng chạy vào bệnh viện, Hồng Thế Mã và Ngụy Thanh Trạch đang ngồi ở ghế.
Ngụy Thanh Trạch vẫn còn đang mang gương mặt trắng bệch cùng sự mệt mỏi.
Tịch Nguyên vừa vào thì một người lính thân cận của lão nhị lập tức xông đến đẩy vào bả vai cô quát:
'' Đều là tại cô, là cô hại đại ca của chúng tôi. ''
Tịch Nguyên thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759703/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.