Vài ngày sau, mọi việc quay về như cũ. Khánh Thương đi làm, cô thì ở nhà chăm sóc nhà cửa, không phải cô không muốn đi làm, mà vì anh lo cho sức khỏe cô nên không cho cô đi làm. Liễu Ý Như dạo này cũng an phận không gây sự gì. Cô không muốn cô ta tù túng ảnh hưởng tới em bé nên cũng để cô ta tự do trong nhà
Sáng nay sau khi tiễn anh đi làm, cô vào nhà dọn dẹp chút rồi đi ra vườn hoa. Liễu Ý Như thấy cô không có trong nhà liền giở trò. Cô ta rón rén đi vào thư phòng của Khánh Thương, lục lọi tìm tòi thứ gì đó. Cô ta lật từng tờ giấy từng hợp đồng, nhưng chẳng thấy gì. Ánh mắt cô ta dời về phía máy tính. Cô ta mở máy tính lên, nhưng mà đúng là vận bám lấy cô ta máy tính được anh cài mật khẩu. Cô ta bấm tất cả những con số mình biết nhưng mãi vẫn không được
- " Chết tiệc, là mật khẩu gì vậy chứ " cô ta nghiến răng
- " Cô muốn lấy gì " Ân Hạ lên tiếng
- " Tôi …tôi…tôi muốn mượn máy tính lên mạng có chút việc " cô ta ấp úng nói
- " Vậy sao, bây giờ còn cần lên mạng nữa không?"
- " Không cần, tôi đi về phòng đây, bụng tôi hơi đau" Cô ta giả vờ nói
- " Vậy chúng ta nên đi khám nhỉ, đang mang thai đau bụng không phải chuyện nhỏ, đi tôi với cô đi khám" Ân Hạ nắm lấy tay Ý Như muốn dắt cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-nguoi-giup-viec/2630115/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.