Một tuần sau khi bị mất bản thiết kế,Khánh Thương luôn về nhà trong tình trạng say xỉn, Ý Như cũng rất ngoan ngoãn ở trong Bắc Viên dưỡng thai.
- " Thương, sao anh lại say xỉn suốt thế " cô đỡ anh về phòng
- " Mặc kệ tôi, hết rồi, hết thật rồi" anh nói trong cơn say
- " Hết gì chứ, anh tỉnh táo lại đi"
- " Hmmm, công ty liên tục bị hủy hợp đồng, cổ đông muốn rút vốn, cổ phiếu giảm mạnh. Dự án dinh tổng thống bị mất bản thiết kế, không thể đi đấu thầu. hahaha, cô mau về Liễu gia đi, tôi không nuôi nổi cô đâu, và cả đứa con của cô nữa"
- " Anh nói gì vậy chứ, em yêu anh mà, em sẽ đồng cam cộng khổ cùng anh" Ý Như ôm chầm lấy anh, khuôn mặt nở một nụ cười thỏa mãn. Cuối cùng anh cũng có ngày này, những thứ tôi không có được thì đừng hòng ai có.
Khánh Thương không ôm lấy cô ta mà tựa cằm vào vai cô ta, nụ cười nhếch mép của anh hiện lên. Đúng là không khổ công anh diễn nãy giờ. Bộ mặt cô ta dần lộ ra rồi, nét diễn của anh đúng là xuất thần mà.
Anh giả vờ ngủ trên vai cô ta, thấy vậy cô ta đỡ anh lên giường, cởi giày và thắt lưng cho anh. Sau đoa cầm điện thoại nhắn 1 tin
* Kế hoạch thành công rồi, anh ta suy sụp, công ty thua lỗ nặng, dự án dinh tổng thống sẽ thuộc về chúng ta*
Tin nhắn gởi đi, cô bỏ điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-nguoi-giup-viec/2630099/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.