Trái ngược với bầu không khí dạt dào ý tình thơ mộng của đôi tình nhân đang say sưa trong cuộc yêu cuồng nhiệt, thì phòng bên cạnh lại ngọt ngào nhẹ nhàng như một đôi thanh mai trúc mã, thẹn thùng tuổi mới lớn.
Lần đầu tiên Hạ Tiểu Hi hiền dịu như chú mèo con nhỏ nhỏ xinh xinh, cô đang ngồi ngay ngắn trên giường với thái độ vô cùng ngoan ngoãn để Thừa Mạnh Quân đút cháo cho mình.
" Ngon không? Đây là lần đầu tiên anh nấu đó, không biết có vừa khẩu vị của em không?"
" Ngon. Em cũng đâu có biết nấu ăn, tiểu Kỳ cứ hay nói sau này không có con ma nào chịu ưng một đứa vừa tệ, vừa bướng bỉnh lại không đảm đang như em. Chắc là vậy thật rồi, anh xem anh Hạo Phong cưng chiều tiểu Kỳ như vậy chắc chắn là vì cậu ấy vừa hiền lại vừa dễ thương, lại còn nghe lời, đặc biệt thức ăn tiểu Kỳ nấu rất ngon."
Nhắc đến An Kỳ, Hạ Tiểu Hi đã long lanh hai mắt cứ như rất ái mộ người bạn này của mình vậy, làm Thừa Mạnh Quân bật cười, anh đút muỗng cháo cuối cùng trong tô cho cô rồi nói:
" Không con ma nào dám ưng em là phải, vì đã có anh ở ngay đây rồi, còn ai dám tới gần em."
Thừa Mạnh Quân cong môi cười nói rồi lấy khăn giấy lau miệng cho Hạ Tiểu Hi sau đó đưa ly trà gừng cho cô uống, rồi lại cầm lấy túi chườm ấm ngang nhiên vén chiếc áo ngủ hello kitty màu hồng lên, chườm ấm cho vùng bụng đang âm ỉ đau.
" Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-dai-minh-tinh/984113/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.