Một buổi tối của mấy ngày sau, Lục Tư Phàm nằm trên giường vẫn còn đang ấm ức chuyện cô đổ mì lên người anh, anh nằm trằn trọc không sao ngủ được
"Hà Bội Sam cô thật sự quá đáng mà, tôi nhất định sẽ trả thù cô, không chỉ gấp đôi mà là gấp trăm lần như vậy"
Lục Tư Phàm ngồi bật dậy, anh đi kiếm 1 hủ sơn đỏ, 1 cây bút lông không trôi rồi lén lút lại phòng cô, dùng chìa khóa mở cửa phòng, anh rón rén bước lại gần giường ngủ
Hà Bội Sam vẫn đang ngủ ngon lành trên giường, khuôn mặt cô vẫn còn cười mỉm
"Nhìn bộ dạng này của cô ấy chắc chắn là đang chọc quê mình, được lắm đã thế tôi sẽ cho cô biết thế nào là trò đùa"
Lục Tư Phàm cố gắn mở hộp sơn ra, nhưng nấp hộp bị rỉ nên khá khó mở
"Sao khó mở vậy nè?"
"Có cần tôi mở giúp anh không?"
Hà Bội Sam nằm trên giường mở mắt ra nhìn anh, Lục Tư Phàm nghe thấy có người nói chuyện thì có chút sợ hãi từ từ quay người nhìn về phía cô
Hà Bội Sam ngồi dậy cô bình tĩnh hỏi
"Anh đang định làm trò gì vậy hả?"
Lục Tư Phàm ấp úng
"Tôi... tôi..."
Anh tháo mạnh cái nắp sơn ra rồi ném về phía cô
"Cho cô chết này..."
Sơn đỏ đổ lên khắp người cô, Hà Bội Sam tức giận lấy con dao từ dưới gối lên
"Anh muốn chết rồi đúng không?"
Thấy cô cầm dao thì Lục Tư Phàm sợ mất hết hồn, anh hét lên rồi chạy ra ngoài
"Ahhhh...."
Hà Bội Sam cầm dao đuổi theo anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-bac-si/371445/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.