Hà Bội Sam vừa đến bệnh viện thì cô y tá vội chạy đến thông báo tình hình cho cô
“Bác sĩ Hà tình hình bệnh nhân đang chuyển biến rất xấu, nhịp tim tăng lên liên tục vẫn chưa có dấu hiệu giảm”
“Hồi sáng tôi khám vẫn rất ổn, cô xét nghiệm xem cô bé đã ăn gì trưa nay nha”
“Dạ tôi làm liền ạ”
Hà Bội Sam chạy đến phòng cấp cứu, cô kiểm tra sơ bộ tình hình sức khoẻ hiện tại, dùng oxi cung cấp cho cô bé
................
Khoảng đến 8 giờ tối thì pha phẫu thuật mới kết thúc, bằng tâm huyết của cả đội ngũ y bác sĩ, họ đã thành công cứu sống cô bé, Hà Bội Sam rời khỏi phòng cấp cứu với dáng vẻ đầy mệt mỏi, cô lê đôi chân nặng nề về phòng làm việc
Trương Chí Thần thấy cô ngủ thϊếp đi trên ghế thì vô lùng lo lắng, anh cởi chiếc áo blouse khoác cho cô, chu đáo chỉnh điều hoà rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng
Vừa bước ra khỏi cửa thì Chu Khả Di nhí nháo chạy đến gần anh
“Chí Thần anh....”
Trương Chí Thần vội bịnh chặt miệng cô lại
“Nè nhỏ thôi”
Chu Khả Di dùng tay kéo tay anh ra khỏi miệng
“Chuyện gì vậy?”
“Sam Sam đang ngủ trong đấy, em nhỏ tiếng thôi”
“Chị ấy mệt mỏi cũng đúng, vất vả từ trưa đến giờ mà”
“Có chuyện gì?”
“À em muốn nhờ anh chở em về được không? Nay anh đâu có trực ca đêm”
“Được rồi em ra xe trước đi”
“Dạ”
...................
Lục Tư Phàm về nhà từ sớm, anh đợi mãi vẫn không thấy cô về nên có chút lo lắng
“Hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-bac-si/371443/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.