Hứa Thanh phát hiện phương châm lộ tuyến của mình sai rồi, đối với cô ấy càng tốt, càng là ân tình, vì thế càng..
Mẹ kiếp, nước nóng luộc ếch, nổi rỉ rồi.
"Chỉ cần trả hết nợ, chúng ta thanh toán xong, ân nhân cái gì đó cũng không bắt buộc, tôi chỉ là.. Chỉ là cử thủ chi lao, không cần đặt trong lòng."
"Không được, tiền phải tự mình kiếm, tôi chỉ là nấu bữa cơm mà thôi, hơn nữa tự mình cũng ăn, như vậy không được." Khương Hòa lắc đầu.
Trả nợ giả dối, tôi cho cô tiền, cô lại trả lại tôi, như vậy là thanh toán xong.
Chân thật trả nợ xong, dựa vào tiền tích góp do tự mình lao động, sau đó thanh toán.
Nhị Nương là hại ta.. Trong lòng Hứa Thanh như có ngàn con ngựa đang chạy. Trên con đường từ ân nhân lừa gạt cô ấy thành bạn gái là một chướng ngại vật lớn nhất.
Nếu cứ tiếp tục như vậy anh lừa hai năm cũng không lừa được thành bạn gái, may mắn phát hiện sớm..
Cũng không biết là cái kiểu gì, có ơn thì không thể nói chuyện bạn bè? Còn tư dục của bản thân..
"Đợi đã, cô vừa nói tư dục của bản thân?"
Anh dừng chiếc đũa lại, hồ nghi nhìn Khương Hòa "tư dục gì?"
".. Tư dục gì cơ?"
"Cô vừa mới nói đó." Hứa Thanh nhìn cô ấy.
Khương Hòa cúi đầu cắn đũa, lại ngẩng đầu lên "tôi có nói như vậy sao?"
"..."
Kiềm!
Khương Hòa bị ánh mắt của Hứa Thanh nhìn, trốn tránh một lát, một lần nữa cúi đầu nói: "Anh không cần tội nghiệp tôi, tôi sẽ nỗ lực kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-den-tu-ngan-nam-truoc/1808178/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.