Hứa Thanh nghịch máy tính, đang nghĩ làm thế nào để biên một lí do thoái thác Tần Hạo.
Đương nhiên không biên cũng được, cáo trạng thì cáo trạng, tới lúc đó hồ lộng lão đầu tử đơn giản hơn nhiều, nhưng bây giờ nếu biên ra một bộ, có Tần Hạo là nội quỷ giúp đỡ, đến tiếp sau Khương Hòa dung nhập xã hội cần có một số trình tự cũng có thể dễ dàng đi nhiều.
Lần trước điều tra nhân khẩu có hơn 1300 vạn các loại nguyên nhân không có hộ khẩu hộ tịch, sau này cuộc sống tuy rằng rất phiền phức, nhưng không có hộ khẩu cũng không phải là việc gì lớn. Cho tới nay anh luôn lo lắng đều là vì không có hộ khẩu sẽ liên lụy tới vấn đề tồn tại của bản thân Khương Hòa. Bại lộ quá sớm đối với việc giải quyết vấn đề hộ khẩu sau này của cô ấy, vấn đề đem tới sẽ rất phiền phức.
Chỉ cần sau này cô ấy quen thuộc ở đây, vấn đề lo lắng này tự nhiên sẽ biến mất, nhiều nhất là qua năm nay thì có lẽ sẽ không có vấn đề gì nữa, bước đầu tiên hoàn mỹ thì sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh.
Đốc đốc đốc.
Tiếng gõ cửa cắt đứt suy nghĩ của Hứa Thanh, anh buông chuột xuống, nhìn qua mắt mèo, trực tiếp mở cửa.
"Ba, vẫn chưa đến ngày thu tiền thuê nhà đi?"
"Ta nói thu tiền nhà sao?" Tiểu tử này mở miệng liền làm cho Hứa Văn Bân cảm thấy không thoải mái, cầm theo túi công văn bước vào nói: "Trên đường đi làm về, thuận tiện ghé qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-den-tu-ngan-nam-truoc/1808177/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.