Cẩm Lam lúc này chẳng mấy sợ sệt chỉ thấy ả hất nhẹ vạt áo, chậm rãi tiến vào trong sát vách tường, nhìn kỹ phía trên tường đá này có chạm khắc bức tranh của một người phụ nữ rất đỗi trẻ trung xinh đẹp, nhìn qua phần nào có nét rất giống với Cẩm Lam, nếu không nhầm thì bà ấy rất có thể là mẹ của nàng ta.
“Cẩm Lam, ngươi còn gì để chối cãi, ta thật sự không ngờ bản thân lại có thể nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà, đưa một người xấu xa đê tiện như ngươi vào phủ, lại còn để ngươi bầu bạn cùng Bạch Mai tiên nữ, ta đúng thật đã quá xem thường ngươi!” Thái Hào lúc này cũng vừa vặn xông vào, trên tay nắm chặt thanh bảo kiếm, nét mặt lộ rõ cảm xúc giận dữ, dùng ánh mắt sắc lẹm mà hét lớn về phía ả.
Ngược lại, ả lại rất đỗi thong dong, khẽ đưa tay vuốt nhẹ vào gươm mặt của người trong tranh mà nói: “Mẫu thân, con đã chờ ngày hôm nay từ rất lâu rồi, lâu đến nỗi nhi nữ không còn nhớ bản thân đã phải trải qua những ngày tháng đau khổ ấy như thế nào nữa. Nhi nữ đã dốc hết tâm can này để có thể giúp mẫu thân lấy lại công bằng, bắt kẻ đã hại mẫu thân phải quỳ xuống trước mặt người mà van xin tha thứ. Nhi nữ xin thề với trời đất, nếu ngày hôm nay con không giết chết được tên Thái Hào tàn ác kia, nhi nữ sẽ tự kết liễu đời mình ngay tại đây để tế người!” Cẩm Lam vừa nói vừa giơ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-vap-nga-lich-kiep-cung-khong-yen/3490489/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.