Hùng Linh Công trực tiếp cắp ngang Văn Ngọc Thu lên rồi mang đi, Chu Văn Khoan lập tức cũng bay theo sau.
Hùng Linh Công đáp xuống nơi có cái lỗ như Văn Ngọc Thu đã chỉ, chỉ vừa đáp xuống nơi, ngay lập tức Hùng Linh Công cảm nhận được một sức hút kì lạ như muốn kéo hắn vào trong. Có điều hắn thân là thần thánh sao có thể bị thứ sức mạnh nhỏ nhoi này ảnh hưởng.
Còn về phần Văn Ngọc Thu, nếu không được Hùng Linh Công giữ lấy cổ áo, chỉ e là đã bị hút vào cái lỗ ấy một lần nữa mất. Hùng Linh Công ném Văn Ngọc Thu cho Chu Văn Khoan vừa mới bay tới giữ lấy, bản thân thì bước tới kiểm tra cái lỗ.
Thiên đình vốn biệt lập với không gian của trần thế, hoặc có thể nói thiên đình nằm trong một chiều không gian khác theo ngôn ngữ hiện đại, điều đó lý giải cho việc dù con người có thể lên mặt trăng nhưng họ vẫn không thể tìm thấy được thiên cung. Nhưng không hiểu bằng cách nào cái lỗ này lại được tạo ra, mở ra đường thông cho nhân gian và thiên đình. Khiến cho Văn Ngọc Thu bị hút lên nơi này.
Bỗng Hùng Linh Công nhíu mày lại, hắn phát hiện ra một tia quỷ khí kì lạ, rất mỏng và yếu ớt, hầu như chỉ nhìn thoáng qua thì không cảm nhận được, lâu dần tia quỷ khí bị thần khí của Hùng Linh Công xua tan đi không còn lại gì.
Cảm thấy có điều quỷ dị, hắn quyết định bẩm báo chuyện này lại cho Ngọc Hoàng sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-nhat-duoc-sep-lon-tren-thien-dinh/2695554/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.