Gió giữ Quỷ Con ở lại vài ngày ở nhà cô để nghỉ ngơi cho khỏe hẳn nhưng cậu bé không chịu, muốn trở về kí túc xá để mai thứ hai bắt đầu đi học lại, cậu không muốn bỏ lỡ thêm một buổi học nào nữa.
Về tới phòng, Quỷ Con đẩy cửa nhè nhẹ đi vào, mọi người ngước ra nhìn cậu một chút, có tiếng người hỏi cho có: “Mới về à”, rồi ai nấy lại tiếp tục việc họ đang làm. Quỷ Con leo giường của mình, ngủ một giấc tới tối, mở mắt ra thì thấy một bịch cháo vịt để trước mặt, một cậu bạn cùng phòng thấy cậu dậy thì ra rổ cầm vào hai cái tô, đổ một tô nhiều đẩy về phía Quỷ Con và phần mình phần ít ỏi còn lại:
- Ăn đi cho mau khỏe, bệnh gì mà nghỉ học lâu vậy? Hôm bữa tao thấy mày về chùm mền kín mít là tao nghi rồi, tao nhắc mày mà mày không nghe tao. Giờ để ốm như vầy nhìn xấu quá.
Ra là hôm bữa câu nói “có bệnh đừng giấu’’ của cậu bạn này là như vậy, lần này Quỷ Con tự cốc đầu mình, toàn do cậu tự dọa bản thân thái quá không à, nhìn đâu cũng nghĩ mọi người nghĩ xấu cho mình. Yên tâm rồi, Quỷ Con ngoan ngoãn ăn hết tô cháo vịt. Cậu bạn cùng phòng chăm chú nhìn gương mặt Quỷ Con một lúc xong, thở phào nói:
- Mày xấu bớt đi như vầy bọn tao đỡ khổ hơn không. Bọn tao hay chọc mày một phần do mày ẻo lả, một phần là do lúc trước mày còn xinh hơn cả con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gioi-tinh-thu-tu/3271742/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.