Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41
Chương sau
Lâm Việt Lục Phong bước vào tòa nhà, ánh mắt quét qua một vòng nhìn khung cảnh tấp nập nhân viên qua lại, sau đó anh tiến đến bàn lễ tân Cô lễ tân mỉm cười cúi chào anh "Chào anh, anh cần gì ạ?" "Chào cô, tôi muốn gặp Lâm Hân Nghiên" "Anh có hẹn trước không ạ?" "Tôi không... không có" "Xin lỗi anh, theo quy định của công ty, phải có hẹn trước mới được phép gặp a" "Nhưng mà... "Bác sĩ Lục" Lục Phong chưa kịp nói hết câu thì một giọng nói quen thuộc vang lên. Chu Bách vui vẻ đi đến gần anh "Anh tìm Lâm tổng à?" Lục Phong mỉm cười gật đầu "Tôi đưa anh lên" "Cảm ơn" Chu Bách dẫn anh lên đến trước cửa phòng làm việc của Lâm Hân Nghiên "Anh vào trong đợi Lâm tổng nhé, cô ấy đang họp" "Được, cảm ơn cậu" "Không có gì, tôi xin phép đi trước" Chu Bách rời đi, để lại Lục Phong đứng đợi. Khi không còn thấy bóng dáng Chu Bách nữa, anh mới bước vào phòng Căn phòng làm việc đơn giản, không quá phô trương Một chiếc bàn làm việc, tủ đựng tài liệu và một bộ sofa xám ở giữa phòng Lục Phong đi quanh phòng một chút rồi ngồi xuống sofa, tiện tay cầm một quyển tạp chí lên lật xem Một giờ sau, Lâm Hân Nghiên mệt mỏi bước vào phòng, xoa nhẹ thái dương và cổ Khi cảm thấy thoải mái hơn, cô mới nhận ra Lục Phong đang đứng gần đó. Sự xuất hiện của anh ở đây khiến cô cũng khá bất ngờ "Sao anh lại đến đây?" "Hôm nay muốn ăn tối với em" Lâm Hân Nghiên vẫn còn giữ trong lòng chuyện sáng nay. Cô lười biếng bước về bàn làm việc và ngồi xuống "Bệnh viện bận thế này, anh không cần trực sao?" Lục Phong nhận ra cô vẫn còn giận, nên im lặng không biết nên trả lời thế nào Lâm Hân Nghiên không để ý đến anh, cầm bút và sổ ghi chép lên "Anh có chuyện gì gấp không? Nếu không thì em phải làm việc tiếp đây" "Không, hôm nay anh được nghỉ" "Vậy anh ở đây nhé, em phải xuống kiểm hàng" "Được em cứ làm việc đu" Lục Phong mỉm cười nhìn cô rời đi, rồi thở dài, lại ngồi xuống sofa Tới khi trời chập tối, Lâm Hân Nghiên mới hoàn thành công việc và trở về phòng. Cô hơi ngạc nhiên khi thấy Lục Phong vẫn ngồi đó, cứ tưởng anh đã về rồi "Sao anh còn ở đây vậy? Giờ đã mấy giờ rồi?" "Em xong việc rồi sao? Có mệt không?" "Ừ, một chút" "Vậy anh đưa em đi ăn chút gì nhé!" Lâm Hân Nghiên gật đầu "Đợi em một chút" Cô quay lại bàn làm việc, nhanh chóng dọn dẹp đống tài liệu, rồi xách túi ra ngoài cùng Lục Phong Lục Phong chủ động nắm tay cô, và cô không từ chối. Khi xuống đến sảnh, các nhân viên xung quanh đều nhìn hai người, rồi thì thầm với nhau Dương Bác Văn vừa chào tạm biệt người bạn của mình và định đứng dậy ra về, thì tình cờ nhìn thấy Tô Uyển Dư ngồi cách đó không xa hoa Không hiểu sao, anh lại cảm thấy muốn ở lại nghe chuyện của cô "Thế nào? Viết bài như vậy anh thấy vừa ý chưa?" "Cô Tô, tay nghề của cô trong việc viết truyện rất tốt, rất sinh động và lôi cuốn. Chỉ có điều.." "Sao thế? Tôi đã sửa đi sửa lại rất nhiều lần theo yêu cầu của các anh mà" "Bởi vì trước đây cô dính phải vụ sao chép ý tưởng trên mạng, nên sếp tôi vẫn chưa hoàn toàn yên tâm" "Chuyện đó, tôi đã đứng ra giải thích rồi mà. Người ta vu khống tôi thôi" "Tôi biết chứ. Nhưng để công ty hoàn toàn tin tưởng, tôi nghĩ có thể làm thế này... Nói rồi, ông ta lấy từ trong cặp ra một tập hồ sơ, đưa cho Tô Uyển Dư xem. "Cô xem thử đi"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41
Chương sau