Sau khi nói chuyện với Lâm Minh Viễn, Lâm Hân Nghiên đi thẳng đến phòng làm việc của ông Lâm
Cô không buồn gõ cửa, trực tiếp mở cửa bước vào
Ông Lâm đang chăm chú đọc hồ sơ, ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt hơi cau lại
“Phép tắc của con đâu rồi?”
Không buồn đáp lời, Lâm Hân Nghiên thản nhiên ngả người xuống ghế sofa
Ông Lâm chỉ biết lắc đầu, đã quá quen với tính cách tự do, bất cần của cô con gái này
“Còn hai ngày nữa là phiên họp bỏ phiếu. Con không được sơ suất. Đừng để mất lòng các cổ đông. Họ là chỗ dựa quan trọng của Lâm Việt”
Lâm Hân Nghiên hờ hững trả lời, đôi chân vắt chéo đầy kiêu ngạo
“Bố thừa biết mà, với con, họ không là gì cả”
Ánh mắt ông Lâm trở nên sắc lẹm, nhưng ông không nói thêm. Ông hiểu rõ, tính cách cô con gái này không dễ thay đổi.
Cuối cùng ngày bỏ phiếu cũng đến, nhưng khi Lâm Hân Nghiên dậy, Lục Phong đã dậy từ trước chuẩn bị bữa sáng cho cô
Sau khi vệ sinh cá nhân, cô chỉ kẻ mắt nhẹ, thoa son rồi vội vàng chuẩn bị ra ngoài.
“Ăn sáng rồi đi, giọng Lục Phong trầm nhưng đầy kiên quyết
“Nhưng mà..”
“Bữa sáng rất quan trọng”
Cô liếc nhìn đồng hồ, thấy vẫn còn sớm nên miễn cưỡng ngồi xuống ăn
Nhưng bữa ăn của cô nhanh gọn đến mức khó tin, chỉ vài phút sau đã xong
“Chúc mọi việc của em hôm nay suôn sẻ" Lục Phong nói, ánh mắt dõi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-thanh-nhan-duyen/3737273/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.