Nhà hàng Look
Lâm Hân Nghiên ngồi trong nhà hàng sang trọng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về chiếc đồng hồ trên tay
Vị khách hàng mà cô đang chờ vẫn chưa xuất hiện
Bất chợt, một người đàn ông trẻ trong bộ vest xanh bước đến
Cô đứng dậy, nở nụ cười chuyên nghiệp, đưa tay ra:
"Chào anh, Bạch tổng"
Anh ta đáp lại, nụ cười đầy vẻ lịch lãm:
"Chào Lâm tổng"
Ngón tay Bạch Long khẽ cạ vào lòng bàn tay cô. Lâm Hân Nghiên vẫn giữ nụ cười, nhưng nhanh chóng rút tay về và ngồi xuống
Bạch Long nhếch môi cười nhạt, ánh mắt lóe lên tia đầy ẩn ý, anh cũng ngồi xuống
"Mời anh chọn đồ uống"
Bề ngoài cô vẫn cười nói, nhưng tay đặt dưới bàn đã nhanh chóng lấy khăn giấy lau sạch từng ngón tay
Ánh mắt của Bạch Long như dán chặt vào cô, ánh nhìn trần trụi khiến cô chỉ muốn đấm thẳng vào mặt anh ta
Nhưng thay vào đó, cô khẽ nhếch môi, nén lại cảm xúc
(Đừng có mà nhìn tôi như thế. Nếu không phải vì lợi ích công ty, ánh mắt đó của anh tôi đã tặng cho lũ chó hoang rồi. Nhịn... Lâm Hân Nghiên, mày phải nhịn!)
Bạch Long ngả người, giọng điệu vừa thẳng thừng vừa mỉa mai:
"Tôi đã muốn gặp Lâm tổng từ lâu. Hôm nay đúng là có duyên"
"Anh muốn nói chuyện gì?" – Cô đáp lại, giọng thờ ơ
"Lâm tổng điều hành Lâm Việt giỏi thật, nhưng với quy mô lớn như thế, cô không nghĩ nên có một người đàn ông đồng hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-thanh-nhan-duyen/3731195/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.