Mặc Âu vui vẻ ngắm nhìn hết quyển này, lại lấy xuống quyển kia xem xét, thuận miệng đáp: “Chưa đâu, từng này chưa đủ, vẫn còn ít hơn ở nhà em mà.”
“Hai kệ sách bên kia nữa kìa, trong thư phòng anh có thêm bốn kệ như vậy, thư phòng em lại thêm bốn kệ nữa, nếu chưa đủ thì đến công ty anh. Anh hôm qua mới cho người thiết kế một thư viện riêng cho em, em muốn quyển nào có quyển đó.
Mấy tiệm sách bán tiểu thuyết thể loại em thích anh cũng đều thu mua rồi, muốn lấy quyển nào thì lấy, chỉ cần nói em là phu nhân của ngài Tu La là Ok.
À phải rồi, tiện tay anh mua luôn cho em mấy tiểu thuyết nhiều thể loại khác nữa, ngán cái này đổi cái kia. Như vậy đủ chưa?”
Cô nghệt mặt nhìn Hàn Thiên Nhược đứng tựa người vào cửa, nở một nụ cười tiêu soái. Cô gật đầu một cái chắc nịch:
“Em quyết định rồi, tối nay dù ai nói ngả nói nghiêng, em vẫn sẽ vững như kiềng ba chân, thuyết phục mọi người cho anh làm con rể nhà họ Mặc.”
Lần này người choáng váng lại là Hàn Thiên Nhược, chân mày chau lại hỏi: “Giả sử tên Lăng Cung kia cũng làm giống anh thì em cũng thuyết phục mọi người cho anh ta làm con rể nhà họ Mặc à?”
“Làm gì có chuyện đó, hiện thực đã chứng minh anh chính là con rể tương lai của nhà họ Mặc, không sai đi đâu được.”
Hàn Thiên Nhược khoanh tay nhìn Mặc Âu với đôi mắt ngờ vực. Anh cảm thấy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/3317287/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.