Ngôi nhà được xây san sát, nhiều căn xây tách biệt, nối với nhau bằng một hành lang dài có mái che như thời trung cổ. Tổng thể mà nói, ngôi nhà này được thiết kế theo phong cách thời xưa, mang lại sự hoài cổ, ấm cúng mà không kém phần hiện đại với hệ thống đèn điện sáng loáng, đài phun nước tự động, cùng hồ bơi, ao câu cá…
“Về nhà rồi, chúng ta vào thôi.”
Mặc Âu chần chừ nhìn ngôi nhà trước mắt mà anh gọi là nhà cưới, không biết có nên vào hay không.
“Em không muốn vào cũng không sao, ngồi trong xe đợi anh, anh vào một chút lại ra ngay.”
Hàn Thiên Nhược nói một tông giọng không khác mọi ngày là mấy, nhưng cô tiếp xúc với anh nhiều như vậy, làm sao có thể không nghe ra được sự buồn bã trong đó.
Nhìn bóng lưng anh thẳng tắp, cường tráng, giờ phút này có chút cong, tiu nghỉu đầy ủ rũ. Cô nghĩ hẳn là anh đang buồn lắm, nhà này anh đã tốn bao nhiêu công sức chuẩn bị thiết kế đến chọn địa điểm rồi bắt đầu xây dựng.
Bao nhiêu công đoạn đó đã đủ thấy anh công tâm như thế nào cho tương lai của hai người rồi. Nhưng bây giờ cô lại không chịu đón nhận nó, anh không tủi thân mới lạ.
“Thiên Nhược!” Đột nhiên cô ngóc đầu ra khỏi cửa kính xe kêu lớn. Hẳn là vì cô kêu quá đột ngột mà Hàn Thiên Nhược giật mình, run người một cái mới quay lại nhìn cô.
“Anh không mở cửa xe cho em à?” Cô cười ngọt ngào đánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/3317286/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.