Hàn Thiên Nhược khẽ cười, đưa tay vuốt ve cái mũi nhỏ nhắn của Mặc Âu như muốn xoa dịu phần nào cơn đau. Không ngờ rằng, nụ hôn đầu của cô thế mà lại thuộc về anh. Vốn dĩ anh còn tưởng cô đã cho người kia rồi cơ đấy. Mặc Âu cảm thấy kĩ thuật của Hàn Thiên Nhược cũng không đến nỗi nào nên để cho anh tiếp tục vuốt mũi cho cô. Hàn Thiên Nhược vừa xoa mũi vừa nhìn cô bằng ánh mắt nghiêm túc: "Anh sẽ chịu trách nhiệm với em"
Mặc Âu trừng mắt: "Không cần anh phải nói mà đó là điều đương nhiên. Anh muốn chối bỏ cũng không có cửa đâu''
Hàn Thiên Nhược có chút dở khóc dở cười nói: "Vậy em muốn anh chịu trách nhiệm thế nào?''
Mặc Âu không suy nghĩ nhiều mà lập tức trả lời: "Trở thành hậu cung của tôi"
Hàn Thiên Nhược ngớ người mất mấy giây, khó hiểu: "Không phải nên là chính thất sao?"
Mặc Âu giơ tay lên, lắc lắc đầu ngón tay nói: "No no no! Muốn làm chính thất thì phải xem biểu hiện của anh. Còn bây giờ anh chỉ được làm hậu cung thôi. Anh trai nhỏ của tôi cũng là một hậu cung đấy thôi"
Hàn Thiên Nhược híp đôi mắt hẹp dài sắc bén: "Anh ta cũng là hậu cung sao?"
Mặc Âu cười cười: "Đây là do tôi ép thôi. Còn anh ấy tự nguyện hay không thì tôi cũng bó tay"
Hàn Thiên Nhược: "..."
Hàn Thiên Nhược nhéo nhéo mi tâm, thu lại tất cả tâm tình. Anh nghiêm túc nhìn cô nói với một chẩt giọng trịnh trọng: "Mặc Âu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676414/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.