Mặc Âu ho khan: ''Khục... Tôi đòi lại nụ hôn đầu của tôi mà thôi''
Hàn Thiên Nhược trả lời theo bản năng: "Đó cũng là nụ hôn đầu của tôi"
Mặc Âu cười hì hì: "Vậy hai chúng ta giờ công bằng không ai nợ ai. Xí xóa! Xí xóa"
Hàn Thiên Nhược nghĩ ngợi gật đầu: "Tạm chấp nhận". Ít ra anh cũng không chịu thiệt bởi nụ hôn tối qua.
Mặc Âu lúc này mới thở hắt ra. Vẫn may hậu cung của mình hiền lành tốt bụng, tiếc là cô lại không biết rằng bản chất thật sự của anh là một người vô sỉ. Lại suy nghĩ kĩ thì hình như người hưởng lợi lớn nhất là cô mới đúng chứ. Thu thập được một hậu cung tuyệt thế vô song như thế này quả thật là đáng sống. Mặc Âu ôm suy nghĩ như vậy liền nở nụ cười lấy lòng, ngồi sát bên cạnh Hàn Thiên Nhược nói: "Bảo bảo à! Hay là tối nay chúng ta đi xem phim rồi đến cửa hàng sách với em đi" Hô hô! Có bạn trai soái ca như vậy tất nhiên cô phải đi khoe cho cả thế giới biết rồi. Còn phải chia sẻ cho anh trai nhỏ nữa. Đỡ cho anh ấy cảm thấy cô phiền phức. Một công đôi việc.
Hàn Thiên Nhược nghe từ "bảo bảo'' thì thân thể run nhẹ, tưởng anh nghe nhầm liền hỏi lại: "Em vừa gọi anh là gì?"
Mặc Âu chớp chớp mắt phát ra tiếng nói ngọt xớt nịnh nọt: "Bảo bảo..."
Sau khi nhận được lời khẳng định cùng giọng nói nũng nịu khi gọi anh của cô khiến Hàn Thiên Nhược dâng lên một cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676413/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.