Ăn tối xong xuôi, ba người cùng ngồi lại trên ghế sofa ở phòng khách.
Điều kì lạ là, người vốn tuổi trưởng bối ở đây lại không hề ra dáng là một trưởng bối, mà cứ như là một học sinh tiểu học bị phạt không bằng.
Mặc Âu cùng Âu Bắc Tuyết mắt nhìn mũi, mũi nhìn lỗ mũi, không dám nhìn thẳng vào người đàn ông đang toát ra khí lạnh âm u bao trùm cả căn phòng lúc này.
Bầu không khí trong phòng bất giác rơi vào tĩnh lặng khiến người ta cảm thấy ngượng nghịu.
Hàn Thiên Nhược khoanh tay hừ mũi nhìn thẳng hai người đang cúi gầm mặt nói:
“Hai người không có chuyện gì nói với tôi à?”
Anh đang rất không vui.
Còn không mau dỗ anh!!!
Âu Bắc Tuyết thu lại dáng vẻ học sinh, trở lại bộ dạng của một quý phu nhân cao ngạo mở lời trước:
"Thật ra thì mẹ cùng Tiểu Âu đã quen nhau từ trước. Chuyện mẹ nói con không thu tiền cống nạp cũng là cho con bé. Nhưng xem ra là lời mẹ nói không lọt vào tai con rồi’’
Hàn Thiên Nhược chợt hiểu: “Vậy tổ chức mà mẹ nói miễn tiền cống nạp hàng tháng đó là của Mặc Âu?!”
“Chứ con còn muốn thế nào?”
Hàn Thiên Nhược nhéo nhéo mi tâm: “Sao mẹ không nói sớm”
Âu Bắc Tuyết liếc xéo Hàn Thiên Nhược: “Con đâu có hỏi. Mẹ cũng đâu biết hai đứa giấu kĩ thế”
Đôi mắt trách cứ của bà nhìn anh như muốn băm vằm anh ra thành trăm mảnh.
Nếu như đứa con quý hóa này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676301/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.