Đưa mắt nhìn hai người tay trong tay bước vào tập đoàn với diện tích khổng lồ, toàn bộ công ty đều bao bọc bởi lớp kính thủy tinh chống lực.
Hoàng Âm không dừng lại lâu mà cũng xoay bánh rời đi.
Cô nhóc đó dường như cũng có chút bản lĩnh mới vào được Victoria nhỉ.
Hay là do Hàn Thiên Nhược nâng đỡ.
Nếu vậy thì sau không đem cô đến Thiên Dương luôn cho thuận tiện gặp mặt?
Hoàng Âm nhìn bầu trời chói chang ngoài kính xe, nhíu mắt nghĩ ngợi.
Trong chuyện này chắc chắn có ẩn tình.
...----------------...
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, rất nhanh đã đến ngày thứ bảy. Buổi sáng, lịch trình vẫn nằm trong một guồng quay cố định, không bao giờ có thời gian nghỉ. Mặc Âu làm việc đến quên mất cả thời gian.
Cô nhức đầu, lấy tay day trán. Hôm nay thực sự rất nhiều việc. Bởi vì còn sắp xếp lịch hẹn với đám người bên kia, mấy công việc vốn là của chiều nay đều bị cô dồn hết vào buổi sáng, làm cho xong một thể.
Chuông điện thoại trên bàn vang lên, không phải điện thoại bàn, là gọi tới từ điện thoại cá nhân. Nhìn dòng chữ “Chồng yêu” nhấp nháy trên màn hình, khóe môi Mặc Âu cong lên một nụ cười đẹp mắt.
Vừa ấn nhận cuộc gọi, âm thanh huyễn hoặc đầu dây bên kia lập tức truyền đến: “Bạn gái, nghỉ ngơi ăn trưa thôi. Trưa nay em muốn ăn gì nào?”
Mặc Âu tuy không nỡ từ chối nhưng không còn cách nào khác đành xin lỗi:
“Bạn trai à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676172/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.