“Là đi với Tử Hạ.”
Mặc Âu tỉ mẩn chọn hai khẩu súng giống nhau trong hàng ngàn loại từ súng trường, súng ngắn, súng tiểu liên, súng bắn tỉa, súng shotgun hay súng máy nặng nhẹ các loại. Cô đưa cho anh một cái.
“Anh không hỏi mà.” Hàn Thiên Nhược nhận lấy khẩu súng trường trong tay cô.
“Em cứ thích báo danh đấy. Lần sau anh cũng phải hỏi em biết chưa?” Cô càu nhàu nhìn anh nói. Bạn trai gì mà chẳng quan tâm bạn gái chút nào cả.
Nghe Mặc Âu nói đúng ý mình, Hàn Thiên Nhược còn gì vui hơn nữa: “Vậy chính thất này cung kính không bằng tuân mệnh rồi.”
“Chính thất khách khí rồi. Để em đi trước.”
“Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng… Đoàng!”
Mười viên đạn liên tiếp được Mặc Âu nhanh mắt bắn ra. Đường đi của từng viên đạn thẳng đều đi theo một đường cong hoàn hảo. Nhưng tất cả đều đến cùng một đích là đấu chấm đỏ nhỏ ở vị trí hồng tâm.
Hàn Thiên Nhược không tiếc mấy cái vỗ tay cho bạn gái nhà mình. Tuy đã biết đây là năng lực mà cô phải có khi ngồi trên ghế lão đại Mabel. Nhưng vẫn không ngừng cảm khái năng lực bắn súng bách phát bách trúng của cô.
“Đến anh rồi.”
Mặc Âu bỏ lại khẩu súng của mình về vị trí cũ, đứng nhìn Hàn Thiên Nhược thể hiện tài thiện xạ của mình.
Thực ra từ trước đến nay cô vẫn chưa lần nào thấy anh đích thân xuống tay cầm súng hay làm gì cả mà chỉ mới thấy anh ngồi chỉ tay năm ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676072/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.