Nóng quá, thật khó chịu, cô cần nước đá, nước đá.
Cô quăng một ánh mắt lạnh lẽo cho Tử Sinh rồi định đứng dậy ra khỏi hội quán bar. Nhưng vừa hạ chân xuống người đã ngay lập tức ngã khụy.
CMN! Bây giờ cô mới biết sức mạnh của xuân dược lại đáng sợ đến mức độ này. Rõ ràng vừa nãy cô chỉ nhấp một ngụm nhỏ, nhưng chưa đến năm phút thuốc đã phát tác.
Hẳn là liều lượng thuốc…
Tử Sinh! Anh đụng sai người rồi.
“Nào, để anh giúp em.”
Tử Sinh ra vẻ trượng nghĩa nhân lúc Mặc Âu đang thở dốc mà bế cô lên.
Mặc Âu cảm thấy kinh tởm, cánh tay giơ lên định cho anh một cái bạt tai nhưng sức lực hiện tại của cô hiện tại hạ xuống mốc con số không rồi.
Không được! Không thể như thế được, cô còn có Hàn Thiên Nhược, Thiên Nhược…
Có vẻ như thuốc quá mạnh khiến Mặc Âu lâm vào trạng thái bất tỉnh. Chút ý thức cuối cùng sót lại chính là hình bóng của người đàn ông họ Hàn.
Tử Sinh cúi đầu nhìn Mặc Âu, con ngươi đen thẫm lại đưa tay chạm nhẹ lên má mềm của cô. Từ trước tới nay anh chưa bao giờ thua ai cả, cho nên anh ghét những ai dành lấy thứ anh đã nhắm tới, trong đó có Mặc Âu.
Nhưng cháu trai Âu Dương gia lại đi trước một bước câu dẫn Nhị tiểu thư Mặc Âu, dành lấy thân phận chồng tương lai của nhà Mặc gia rồi.
Vì sự tư tôn vốn có một người đàn ông trong anh quá lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676058/chuong-223.html