Người đàn ông mới vào trông có vẻ tri thức, mắt đeo một cặp kính viền đen dày cộp, hai má lấm chấm mấy nốt tàng nhan. Anh mặc một bộ quần áo thư sinh đến không thể nào thư sinh hơn.
Áo caro kẻ sọc vàng và quần bò xanh. Phong cách ăn mặc có chút tối giản của anh hiển nhiên đã hoàn toàn bị độ hào nhoáng xa xỉ từ trang phục của hai người đàn ông còn lại chèn ép, riêng phụ nữ thì không tính.
“Không sao. Thang máy công cộng mà.”
Người đàn ông ngoại quốc lại cười cời chỉnh trang lại đầu tóc xinh đẹp của mình.
Người đàn ông mang áo caro đứng một bên Tử Sinh. Cho nên bố cục vị trí đứng bây giờ chính là Tử Sinh đứng ở giữa, người đàn ông ngoại quốc đứng bên phải Tử Sinh, còn anh đứng bên trái.
Anh đưa tay trái lên chạm nhẹ hai cái vào viền kính sát tai, chức năng thu âm và ghi lại hình ảnh đã tạm thời ngưng hoạt động.
Điện thoại trong túi quần rung lên một cái, anh nhanh tay mở ra, thấy trên màn hình xuất hiện dòng mệnh lệnh.
[Không cần đi theo cậu ta, âm thầm quan sát mọi nhất cử nhất động. Nhưng cấm tuyệt đối không được cho cậu ta đem Mặc Âu vào phòng.]
[Rõ]
Hàn Thiên Nhược phóng con xe Rolls-Royce màu đen lao như điên trên tuyến đường cao tốc. Anh vừa đạp ga hết số vừa mất kiên nhẫn ấn còi inh ỏi.
Có trời mới biết anh nổi điên như thế nào khi nhìn thấy cảnh thằng chó nhà họ Tử động chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676056/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.