"Ha ha, cậu trốn không thoát đâu." Cô mở mắt ra, mắt vì say mà trở nên lờ đờ nhìn cậu.
Mặc dù cậu biết cô mở mắt ra, nhưng thật ra cô không hề tỉnh táo.
Cậu bất đắc dĩ cười: "Mẫn Nghi, cô biết bây giờ cô đang làm gì không?"
Cậu là một người đàn ông bình thường, mà cô là một phụ nữ đã uống say. Nhưng cô lại đặt cậu dưới thân, nếu đổi lại là người đàn ông khác không phải cậu, thì cô đã không giữ được trong sạch từ lâu rồi.
"Cô biết." Cô cười khúc khích, khóe môi mang theo nụ cười hạnh phúc ngọt ngào: "Cô muốn hôn cậu."
Dứt lời, chưa đợi cậu phản ứng lại, cô đã cúi đầu hôn lên môi cậu.
Một nụ hôn không có kỹ thuật gì, liếm mút lung tung, cảm giác giống như đang ăn thứ gì đó.
Trong phút chốc, Lục Đình Chiêu không có bất kỳ phản ứng gì. Cậu nằm im đó, mặc cho cô hành động khác người.
Có lẽ cậu không phản ứng lại khiến cho cô tức giận, thế nên cắn bờ môi câu.
Cậu bị đau hơi hé miệng ra, vừa vặn tạo cơ hội cho cô.
Đầu lưỡi nhỏ nhắn xông vào trong môi của cậu, trong khoảnh khắc, mùi rượu nồng nặc trong miệng cô tràn ngập tất cả giác quan của cậu. Theo bản năng, mày kiếm nhăn lại.
Cô gái này đã uống bao nhiêu rượu rồi chứ?
Đầu lưỡi của cô mạnh mẽ đâm vào trong môi của cậu, giống như tính cách của cô, thẳng thắn, tùy hứng.
Nhưng không thể phủ nhận, cô vẫn thành công khơi gợi lên dục vọng tiềm ẩn nằm sâu trong lòng cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159593/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.