Thế là cô ta bắt lấy hai tay của Triệu Thanh Bích: "Mẹ, bây giờ mẹ phải nghiêm túc nghe con nói, bọn Đường Nhã Phương đã báo cảnh sát rồi, như vậy thì mẹ không thể trốn thoát việc bị bắt đầu..."
Nghe vậy, Triệu Thanh Bích luống cuống: "Vậy mẹ phải làm sao?"
Thấy bà ta hoàn toàn luống cuống, Chu Như Ngọc giật giật tay của bà ta: "Mẹ, mẹ tỉnh táo lại chút đi." "Làm sao mẹ tỉnh táo nổi đây?" Triệu Thanh Bích căm giận hất tay của cô ta ra: "Mẹ sắp bị bắt rồi, con còn muốn mẹ tỉnh táo kiểu gì đây!"
Triệu Thanh Bích có chút kích động, bà ta thật sự luống cuống. Vốn dĩ bà ta chắc chắn bọn Đường Nhã Phương không có chứng cứ có thể chứng minh bà ta giết
Đường Quốc Thành, nhưng bây giờ... Sự tình hoàn toàn thoát khỏi suy nghĩ ban đầu của bà ta.
Chuyện này khiến bà ta hoàn toàn mất hết bình tĩnh và khí thế khi còn đối mặt với Đường Nhã Phương.
Nhìn thấy mẹ mình hoảng như thế, tâm trạng của
Chu Như Ngọc cũng không chịu nổi, hận ý đối với Đường Nhã Phương càng sâu hơn. Nếu như không phải Đường Nhã Phương từng bước ép sát, làm sao bọn họ có thể bí quá hoá liều làm ra loại chuyện phạm pháp này?
Không được, cô ta tuyệt không thể để Đường Nhã Phương vừa lòng đẹp ý."Mẹ phải ngồi tù, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ."
Triệu Thanh Bích vòng tới vòng lui tại chỗ, vô cùng nôn nóng bất an. "Mẹ!" Chu Như Ngọc kêu lớn.
Triệu Thanh Bích ngẩng đầu, mờ mịt nhìn cô ta. "Mẹ, phải tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159571/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.