Mới sáng sớm Ngô Tư Lăng đã bị đánh thức vì ông chủ nhà mình điên cuồng gọi điện liên tục.
Anh mang theo sự hoảng hốt mà nhận điện thoại, giọng nói lạnh lùng đó của ông chủ lập tức truyền đến. “Ngô Tư Lăng, đến bệnh viện thành phố. Cho cậu mười phút để tới!
Hoàn toàn không cho anh ấy cơ hội để nói, đầu bên kia trực tiếp cúp máy.
Ngô Tư Lăng cầm lấy điện thoại, vẻ mặt ngơ ngần, tổng giám đốc đây là gây chuyện gì bên ngoài rôi?
Bảo anh đến bệnh viện thành phố trong mười phút?!
Hóa ra tổng giám đốc nghĩ anh lái máy bay à! Dù trong lòng còn chất chứa các kiểu câu hỏi, Ngô Tư Lăng vẫn nhận lệnh bò đến.
Ai bảo người ta là ông chủ, anh là cấp dưới chứ? Ngô Tư Lăng thật sự lái xe như lái máy bay, may mà còn đang là sáng sớm, xe trên đường rất ít, nếukhông anh cũng không thể bắt kịp mấy giây cuối cùng trong mười phút bước vào phòng bệnh.
Vừa nhìn thấy anh, Lục Đình Vĩ cúi đầu nhìn đồng hồ một cái: “Vừa đúng lúc. ” Ngô Tư Lăng cạn lời, anh thật sự tính thời gian
Rảnh rỗi quá nhi
Trong lòng oán thầm xong, Ngô Tư Lăng bước tới, cung kính hỏi: “Tổng giám đốc, anh tìm tôi gấp như thể là có chuyện gì cần bàn giao sao?”
Lục Đình Vĩ bình tĩnh nhìn anh một cái, sau đó nói: “Lấy bản gốc video giám sát phòng bệnh này cho tôi.” “Hả?” Ngô Tư Lăng ngây người: “Nhưng tôi không mang máy tính.”
Vừa dứt lời, Ngô Tư Lăng rõ ràng cảm thấy hơi lạnh tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159567/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.